Thứ Bảy, 9 tháng 9, 2017

Góa phụ cay đắng trước cảnh con gái bị chấn thương sọ não, lúc tỉnh giấc lúc mê

Tại phòng bệnh số 14, khoa Ngoại chỉnh hình, Bệnh viện (BV) Bình phục Tác dụng (Q.8, TP.HCM), cô Phạm Thị Được (55 tuổi, Ninh Thuận) đang hùi hụi dọn đồ để sẵn sàng đưa con gái – nhỏ xíu Vũ Anh (12 tuổi) sang BV Căn tin Rẫy tiếp diễn phẫu thuật ghép não.

Phận đời cay đắng của người đàn bà goá

Khi thân phụ mẹ mất, cô Được nguyện ở vậy để chăm nom người chị gái ruột mắc bệnh thần kinh. Vì vậy, duyên tới nhưng cô không đón chờ tình cảm của bất cứ khách hàng nào.

Năm 30 tuổi, cô thình lình gặp một người nam nhi thấu hiểu được hoàn cảnh của bản thân. Sau thời điểm ở bên, họ dọn về sống chung, cùng nhau săn sóc cho chị gái.

13 năm sau, cô Được có mang đứa con đầu lòng. Quãng ngày ấy, nhì thê thiếp chồng cô ngóng chờ từng ngày con chào đời. Thậm chí, họ đã sẵn sàng đồ dùng sơ sinh và dự kiến đặt tên cho con.

 goa phu cay dang truoc canh con gai bi chan thuong so nao, luc tinh luc me - 1

Cô Được bi quan tủi khi nhìn đứa con gái bị tai nạn giao thông chấn thương sọ não...

Ai ngờ, cô đang mang thai ở tháng thứ 5 thì chồng bị xuất huyết não không qua khỏi. Cô Được nhớ lại: “Năm 2005, ông thị trấn sốt nhẹ rồi biến chứng thành xuất huyết não nhưng hồi đó gia đình không đủ kinh phí để chữa trị. Cầm cự được thời gian thì ông ấy mệnh chung, bỏ lại tôi và đứa con trong bụng”.

Mất đi người con trai rường cột mái ấm, cô Được cố giấu cực khổ, gắng gượng đi bán vé số, kiếm tiền sẵn sàng sinh con. Với cô, đứa nhỏ xíu trong bụng chính là niềm kì vọng độc nhất vô nhị để sống tiếp.

4 tháng sau, người đàn bà goá đau bụng trở dạ và hạ sinh một bé xíu gái đáng yêu. Giây khắc ấy, cô Được vỡ vạc òa vui vẻ và thầm hứa với đấng phu quân quá cố sẽ nuôi dạy con lớn khôn, trưởng thành.

Dường như con gái thấu hiểu được bao nặng nhọc, cơ cực mà mẹ phải trải qua nên nhỏ xíu rất ngoan ngoãn, chăm học và biết yêu thương mẹ. Ngoài giờ học, nhỏ dại thường xin mẹ cho đi phụ giúp bán vé số.

 goa phu cay dang truoc canh con gai bi chan thuong so nao, luc tinh luc me - 2

Ngày nhỏ nhắn Vũ Anh chưa chạm chán tai nạn

Tưởng mức độ cuộc sống của hai mẹ con cô Được và người chị thần kinh cứ yên ả trôi qua. Ai ngờ, trong một lần đi học thêm để chuẩn bị lên lớp 8, bé dại Vũ Anh bị xe tông gãy chân, chấn thương sọ não.

Chưa nhân thức bao giờ con mới bình phục

Bé bỏng Vũ Anh nhân tố trị tại BV tỉnh giấc hơn 2 bốn tuần rồi được đưa lên BV Cửa hàng Rẫy mổ cấp cứu. Dĩ nhiên, bé bỏng không còn kĩ năng kiếm được thức, lúc tỉnh lúc mê và nhiều lần bị co giật làm cho chân tay co rút lại.

Con nhỏ bé hiện ra đã mồ côi phụ vương, giờ tai họa tới trở thành người…thực vật. Tôi phải sống sao khi  không biết lúc nào con mới phục hồi?

- Eva.Việt Nam

Sau đó, các chưng sĩ đã chuyển bé bỏng qua BV Phụ hồi Tính năng để tiếp tục yếu tố trị. Cô Được xót xa: “Con nhỏ xíu qua đây đã nửa tháng nhưng bệnh vẫn vậy. Nó phải thưởng thức, đi đại tiểu nhân thể nhờ tuyến đường ống dẫn. Giờ, nhì chân của con bé dại dần bị co rút lại, đùi trái còn sưng to.

Tôi cũng chẳng nhân thức phải làm sao nữa. Bác sĩ nói nó quá nhỏ tuổi chẳng thể giải phẫu được nên sẽ đưa lại BV Chi nhánh Rẫy và chưa nhân thức bao giờ mới bình phục”.

Suốt câu chuyện kể về tình cảnh quá bi tráng của bản thân, đôi mắt cô Được cứ ngân ngấn nước. Cô bảo những ngày qua đã khóc tất cả vì thương con. Thậm chí, cô như bị kiệt sức và không thể đứng lên nổi mà bước đi.

Mỗi lần thấy con gái nằm mở mắt ngơ ngác nhìn bao quanh và ăn bằng ống dẫn truyền là nhì hàng nước mắt cứ tuôn chảy làm cho cô không kìm nổi lòng bản thân mình. Có lẽ, tình mẫu tử của người mẹ với đứa con gái nhỏ xíu nay chỉ là nỗi khổ cực tột đỉnh - những giọt nước mắt chứa đầy xót thương.

 goa phu cay dang truoc canh con gai bi chan thuong so nao, luc tinh luc me - 3

Nhì chân của tí hon dần bị co rút lại, đùi trái còn sưng to

Cô Được cho biết, gia đình người tông xe chỉ lo viện phí và thuốc men cho ốm Vũ Anh. Mọi chi phí khác như: tã lót, tiền ăn uống,…cô phải tự tay lo nhưng tiền không đủ. Rất nhiều những ngày ở viện, cô phải đi xin cơm trong khoảng thiện về ăn hoặc nhịn đói. Khác lạ, từ ngày tham gia viện chăm con gái, cô phải đưa người chị gái đến BV tâm thần nhờ họ chăm nom.

“Mấy bốn tuần nay, tôi không rõ chị ấy sống trong viện thần kinh có tốt không? Tôi chỉ mong con sớm khỏe lại rồi về đón chị về nhà sum họp”, cô Được rầu rĩ.

Từ ngày Vũ Anh chạm chán tai nạn, “nguồn sống” của người mẹ già chẳng còn, thậm chí mong manh như que diêm đứng trước gió. Dẫu vậy, chúng tôi vẫn hy vọng phép màu diệu kỳ đến và đưa nhỏ quay về với cuộc sống đời thường.

Theo Khai Tâm (Tìm hiểu)

Xem thêm: Mẹ đơn thân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét