Thứ Bảy, 25 tháng 3, 2017

Bài thơ về tình phụ thân con Thuận Yến - Thanh Lam - VnExpress Giải Trí

Bài thơ "Con yêu" sinh ra trên mạng xã hội những ngày qua tức thì nhận được sự quan tâm, chia sớt và đồng cảm của phổ biến người. Bài thơ khởi đầu bằng một lời lâm thời biệt trước lúc chia tay, nhưng là cuộc chia tay vĩnh viễn:

Phụ vương đi rất xa lần này con nhé!
Hết hoàng hôn có lẽ cũng chưa về?
Miền này phổ quát hoa đỏ lắm con ơi!
Thân phụ lại nhớ rừng Trường Sơn thủa trước...

Nhân vật phụ vương, không bạn nào khác chính là tác giả "Chia tay hoàng hôn" và người con được nhắc đến là nữ ca sĩ Thanh Lam. Những câu thơ tái hiện cả thế cuộc nhị thân phụ con gắn bó với nhau, trong khoảng thuở Thanh Lam xây dựng thương hiệu được bố mẹ đặt tên là "nốt nhạc xanh", cho tới khi lớn lên biến thành cô ca sĩ giỏi giang, xinh tươi nhưng đa đoan, "đò ngang trắc trở". Trên hành trình sống đó, dù có thế nào, Thanh Lam luôn có bố ở bên.

Người nào chở che mỗi khi con bi thương tủi?
Người nào viết cho con những bài hát nồng cháy?
Người nào giữ cho con những phiếu tí hon ngoan?
Và chú thích sau những hình con thủa nhỏ xíu?
Khách hàng nào nhận lỗi mỗi khi con bướng bỉnh?
Mẹ có đủ sức không khi mẹ vắng phụ thân?

Lời thơ thể hiện tình thương, nỗi run sợ của Thuận Yến trước lúc ra đi, để lại con gái một chính mình giữa thế cuộc trắc trở. Thuở nhạc sĩ còn sống, trong mắt ông Thanh Lam lúc nào cũng chỉ là "đứa con gái nhỏ xíu" của phụ vương. Lời thơ làm cho người đọc tin rằng đó chính là những lời nhạc sĩ để lại cho con trước phút lâm bình thường.

Chia sớt với VnExpress, ca sĩ Thanh Lam cho nhân thức bài thơ do người bạn thân mật của cô - Lan Dung - viết. Trong những giờ khắc sau cùng của nhạc sĩ Thuận Yến, người bạn đã sát cánh cùng Thanh Lam và mái ấm cô, đồng cảm với thế cục, nỗi mất mát và tình kính yêu hai thân phụ con bỏ ra cho nhau để viết nên bài thơ này.

Thanh Lam đón sinh nhật lần thứ 45 hôm 19/6. Dù vắng phụ vương, những lời thơ như yên ủi Thanh Lam rằng ông luôn ở bên, thương cảm và chở che cho cô.

Con yêu

Thân phụ đi rất xa lần này con nhé!
Hết hoàng hôn có lẽ cũng chưa về?
Miền này phổ thông hoa đỏ lắm con ơi!
Phụ thân lại nhớ rừng Trường Sơn thủa trước...

Con phôi thai trong chiến trường ác nghiệt liệt
Cha đặt tên con vẫn rất nhẹ nhàng
Nốt nhạc mê say nhất đời mẹ và phụ thân
Xanh kì vọng một mai sau sum họp.

Phụ vương trở về dòng sông định mệnh
Lại thương con trắc trở đò ngang
Con gái cha dễ thương, đa cam đoan
Thân phụ có lỗi khi để con ở lại.

Ai chở che mỗi khi con bi lụy tủi?
Bạn nào viết cho con những bài hát nồng nàn?
Người nào giữ cho con những phiếu ốm ngoan?
Và ghi chú sau những hình con thủa ốm?
Bạn nào kiếm được lỗi mỗi khi con bướng bỉnh?
Mẹ có đủ sức không khi mẹ vắng cha?

Trời ở rất gần mà đất lại rất xa!
Ngõ bé dại thân quen bao năm phụ vương vẫn nhớ
Ngôi nhà bé xíu xinh dàn hoa trước cửa
Bước chân con về sau buổi diễn mỗi đêm.
Hiện giờ vẫn những bước chân con
Phụ vương lặng lẽ theo sau chứ ko phải ngóng trông con nữa...

Ngôi nhà vẫn ngập tràn kỷ niệm
Con hãy vui lên mỗi lúc phụ vương về!
Con vẫn là con bé xíu của phụ thân!
Dù cho con sắp thành bà ngoại
Hãy hát thật hay vì cha vẫn nghe đấy!
Hãy tìm một bến đỗ an ninh!
Hãy vui lên mỗi lúc con bi lụy!
Để phụ vương được nắm tay con rất chặt
Để trời xanh gọi...
phụ thân không còn vấn vương...
Hãy chờ thân phụ! Cha sẽ quay về...!

Lan Dung

Hà An


Xem nhiều hơn: Me don than

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét