Vì "mấy hôm này rầm rĩ chuyện trường này trường kia", mà anh Phạm Mạnh Tuân (Hiệp sĩ Kĩ nghệ tin tức, hiện sống tại Bắc Ninh), quyết định san sớt những nguyên tắc dạy con mà anh đã và đang ứng dụng.
Theo anh Tuân, "Đừng xâm phạm tuổi thơ của trẻ bằng nhân danh giáo dục, đừng mong dạy con thành siêu nhân và ép chúng học những gì ta thích, khi con cái bận rộn thiếu sót đừng nhìn sự việc theo chiều hướng xấu, hãy nhớ đến tuổi thơ và những lần chính mình bận bịu tội ác...".
VietNamNet xin giới thiệu bài viết của anh Phạm Mạnh Tuân.
Người Pháp dạy con tôn trọng, người Việt dạy con vâng lời
"Trẻ không cần giáo dục, chúng luôn mở to mắt nhìn người lớn và học theo..." |
1. Đừng xâm phạm tuổi thơ của trẻ bằng nhân danh giáo dục
Trẻ thơ là một thực thể chủ quyền, và có nhân loại quan riêng của chúng, để chúng mày mò xung quanh bằng tư duy của chúng, trò chơi của chúng, ăn uống theo cách thức của chúng đứa trẻ sẽ tự học bài học của bản thân mình.
Cha, mẹ nên là tập huấn viên là bạn đi cùng tuổi thơ của trẻ, dành ra ít thời gian để cho con bạn, đừng sợ khi chúng nghịch khiến cho bẩn bộ đồ đẹp bạn mặc cho chúng, đừng bực bõ khi trẻ bốc hàng điểm tâm bằng tay, hoặc nhặt đồ ăn trong khoảng đất đưa lên miệng bởi bạn dạng năng có trước giáo dục có sau.
Và nên nhớ con trẻ là hay nghịch bẩn, yếu tố đó thiên nhiên (nghịch bẩn là theo cách thức nhìn của người lớn, còn trẻ không nghĩ giống chúng ta).
2. Để trẻ tự răn lựa chọn yếu tố chúng cần, và giảm thiểu những vấn đề chúng phải giảm thiểu
Đây là nhân tố không dễ dàng nhất với cha mẹ, bởi ban phải để con bản thân tự do, trong khi các nhân tố giáo dục đa số là áp đặt, rất mâu thuẫn phải không? Nhưng hãy nhớ: trẻ em không cần giáo dục, chúng luôn thành lập to mắt nhìn người lớn và học theo. Hiểu nhân tố ấy để người lớn tự giáo dục chính mình trước đi.
Có bạn hỏi "Đứa trẻ ra ngoài phố hội học những điều ta không muốn thì sao?". Để hạn chế yếu tố ấy, thân phụ mẹ nên là rada nhưng đừng là cảnh sát, để mắt và tâm can, chia sớt sẽ giúp trẻ nhận diện nguy cơ với chúng.
3. Tôn trọng và cởi mở
Đứa trẻ cần được tôn trọng, đừng bao giờ giữ vững con bằng bí quyết lục lạo đồ, xem trộm thư từ nhật ký hoặc tin nhắn của chúng.
Tôn trọng các bạn của con cái, bởi khi chúng chọn khách hàng nào đó làm cho bạn hẳn chúng phải có nguyên do cho lựa chọn đó.
Hãy để chúng tự tạo dựng cửa tâm hồn với cha mẹ. Nếu như con bạn tâm can với bạn về nhân loại quan của chúng thì bạn có thể lặng tâm.
4. Trọng thầy
"Không thầy đố mày khiến nên", ở mỗi giai đoạn của đời người bạn nào cũng có dấu ấn của những người thầy. Đa dạng người nhờ sự hướng dẫn của các thầy cô đã đổi mới vận mệnh.
Dạy con biết trọng thầy và chính phụ huynh cũng phải có sự hàm ơn những người dạy dỗ con em bản thân mình, giúp hiện ra tư cách của trẻ.
Viết tới đây thiên nhiên nhớ đến một stt được toàn bộ like và san sẻ của một faceboker viết rằng: "Việc tôn trọng thầy kiểu “nhất tự vi sư" sẽ bóp chết sự phản biện”.
Cá nhân tôi nghĩ là những kẻ đi học mà không trọng thầy đều là những kẻ vô hạnh. Phố hội tiêu cực phổ biến và lĩnh vực giáo dục có đa dạng bê bối. Trong tình cảnh đó, người thầy chịu quá phổ thông áp lực, họ chật vật với đồng lương ít ỏi và day xong xuôi với trận chiến trong khoảng tiềm thức giữa gìn giữ lương tâm, tư cách, hình ảnh với cơm áo. Đặc biệt nghề nghiệp khiến cho các nhà giáo vất vả hơn để gìn giữ hình ảnh. Hãy san sẻ với họ gánh nặng ấy, và nhớ câu: "Trâu quà lặn đáy hồ Tây/ Công cha cũng nặng nghĩa thầy cũng sâu".
5. Muốn trẻ có tư duy phản biện hãy dạy chúng đọc sách, và hướng dẫn chúng biết phương pháp diễn giải quan điểm riêng ôn hoà và tôn trọng người tranh biện
Đọc sách sẽ giúp con trẻ trong nhà chúng ta giàu tri thức, trong khoảng đó giúp chúng có cách thức nhìn cuộc sống đa chiều.
Thường xuyên nói chuyện với con về một vài nhân tố phường hội, âm nhạc, cá tính, tệ nạn... can hệ đến lứa tuổi của chúng, và đặt thắc mắc để chúng nói ra quan niệm của bản thân mình. Nếu như bạn tạo động lực được chúng viết ra những bình luận của chúng thì bạn đã làm cho tốt.
"Trâu quà lặn đáy hồ Tây/ Công phụ vương cũng nặng nghĩa thầy cũng sâu" |
Ngày con gái tôi học lớp 5, một lần đóng học phí cô giáo không có tiền lẻ nên cô hẹn cháu mai đưa lại 2.000 đồng còn thiếu. Tới giờ ra chơi hôm sau, cháu sắm chạm mặt cô xin lại 2.000 đồng mang về trả mẹ. Người nào cũng cười, chỉ ba má cháu là không cười vì thấy việc đó là phổ biến.
Còn cậu thứ nhị trong một niên học bận bịu lỗi nghỉ quá phổ thông buổi. nếu nghỉ tới giới hạn qui định sẽ bị cấm thi và đề nghị học lại niên học đó. Đến một ngày, mái ấm đơn vị mừng thọ bà nội của cháu 90 tuổi, tôi xin phép giáo viên chủ nhiệm cho cháu được nghỉ buổi học đó.
Cô giáo của cháu nói "Việc mừng thọ không cần thiết để phải nghỉ một buổi học, nên cô không nhất trí lắm với gia đình. Tuy nhiên, giả dụ gia đình cho cháu nghỉ thì tuỳ". Tôi đã cho cháu nghỉ, dù cô giáo giận đến mức sau đó không bao giờ nghe máy tính bảng của tôi nữa. Còn tôi, dù rất tin cậy và kính trọng cô giáo, nhưng tôi lại nghĩ là nếu như như một đứa trẻ không được giáo dục về căn nguyên và sự hiếu hạnh với ông bà phụ thân mẹ, thì dù nó có học bao lăm tri thức cao tay cũng chỉ thành đồ bỏ.
6. Đừng mong dạy con thành siêu nhân và ép chúng học những gì ta thích
Có những đứa trẻ xum xê lịch học thêm thật sức ép khi cha mẹ muốn con bản thân vừa được giải toán, văn, ngoại ngữ, lại chuyên nghiệp cả âm nhạc và một mớ các thứ khác.
Có bậc phụ huynh bắt con bản thân mình học phần lớn những thứ ngày xưa họ thích mà không cần ân cần xem có hợp lý hay không. Hãy nhớ rằng, ngay cả cha mẹ chúng còn không làm được thì đừng cố ép khiến cho gì?
“Giỏ nhà người nào quai nhà nấy”, và người ta không nhất mực phải biến thành siêu nhân, nhưng một mực phải trở thành người tầm thường.
7. Hãy bồi đắp xúc cảm cho trẻ
Việc giáo dục cảm xúc cho trẻ cực kì quan trọng, một đứa trẻ được chăm sóc, và dạy phương pháp chăm nom người khác khi lớn lên sẽ không vô cảm.
Một đứa trẻ nhân thức rung động trước cái đẹp, nhân thức đau nỗi đau đồng loại, khi lớn lên sẽ yêu quốc gia, loài người, đồng bào bản thân mình, hiếu thuận với cha mẹ mình.
Xúc cảm giúp người ta xa bản năng, và hướng thiện nhiều hơn. Một công dân tốt là một công dân biết khóc, và biết căm giận... Đừng để con cái chúng ta khô cằn.
8. Khi con trẻ trong nhà bận bịu khuyết điểm đừng nhìn sự việc theo chiều hướng xấu, hãy nhớ đến tuổi thơ và những lần bản thân mình bận rộn tội trạng
Phổ biến đêm tôi lang thang sắm con khắp thị trấn, trên chiếc xe đạp cũ, gió rét, đói và lo âu, lòng đầy tức giận. Nhưng khi nhận ra bóng nó đi về, trái tim tôi như dịu lại. Bởi tôi nhớ lại những vấn đề cuốn hút tôi đến mức vượt qua cả sự cấm đoán nghiêm khắc của phụ vương bản thân mình khi còn nhỏ bé.
Tôi hiểu ra sự mê mẩn một thứ gì đó ko phải là vô giáo dục hay bất hiếu như khi chúng ta lỡ hot giận trút xuống con trẻ trong nhà mình.
"Đừng đem tư duy người lớn áp đặt cho trẻ thơ..." |
Trẻ muôn đời là trẻ, và sự cám dỗ bao giờ cũng thú vị cả với chúng ta là những người lớn. Vì vậy, đừng vội trừng trị chúng, hãy nhẫn nại để kiếm biện pháp dung hòa, giúp chúng và cả chúng ta thoát ra.
Trong trường thích hợp này, khi quá bực tôi hay nghĩ câu mẹ tôi nói: "Choại chân dễ chữa, choại miệng không dễ dàng chữa" để tự kiềm giễu cợt.
9. Quản lý con cái tiêu tiền chặt chẽ và đừng làm mất tự do của chúng
Mấy cha con tôi chỉ có một account, trong đó tôi giữ thẻ chính có báo cô động số dư, còn các con giữ thẻ phụ có thể rút số tiền theo hạn mức.
Hàng ngày, khi cần chúng có thể tiêu bằng thẻ. Trong túi mỗi đứa đều có ít tiền mặt phòng khi hỏng xe hay chỗ không rút được tiền.
Cách thức làm này cho trẻ thấy chúng được tôn trọng, được tin tưởng và có chiến lược chi tiêu hợp lý. Chưa bao giờ số dư của tôi bị thay đổi thất thường và tôi bị phiền lòng về cách chi phí của con chính mình. Có nhẽ tại tôi ít tiền nên chúng không dám tiêu gì ngoài ý định cần thiết tối thiểu.
10. Giáo dục hay nhất chính là không giáo dục
Đúng thế đấy, hãy trả mọi thứ về đúng trơ thổ địa tự của nó, đừng đem tư duy người lớn áp đặt cho con nít và đừng đem những điều ta muốn gán cho chúng.
11. Những lúc cần thiết phải nhân thức nói “Không!” một cách thức hoàn thành khoát
Có những khi bạn phải nói không với con chính mình thật kết thúc khoát. ngừng thi côngĐây là nhân tố thật gian truân nhưng vẫn phải chọn giả dụ cần.
Ngày con gái tôi học lớp 3, cháu xin tôi cho theo một tín ngưỡng mà cháu tin. Khi ấy, tôi đề nghị nói không, với câu hứa: "Chúng ta sẽ nói về yếu tố này khi con 18 tuổi". Và khi cháu 18, tôi nhắc lại chọn để cháu quyết định. Cháu đã không chọn lựa nữa.
Thật khó khăn khi tôi nói “không” với con nhỏ. Và 10 năm sau, câu “không” ấy được chứng thực.
12. Những yếu tố tôi không thích
Vấn đề tôi ghét cay ghét đắng ở nhà trường là việc đuổi học sinh viên của bản thân, bởi chính những đứa bị đuổi học lại cần đươc giáo dục nhất.
Việc đuổi học cũng thể hiện sự bất lực, trình độ thấp kém của người dạy.
Tôi chứng kiến phổ thông đưa trẻ bị đuổi học ở trường này, khi sang trường khác, chạm mặt thầy khác lại thành con ngoan trò nhiều năm kinh nghiệm. Và phổ biến trẻ bị đuổi học trở thành lưu manh khi lớn lên.
Hãy yêu thương nếu như bạn là người thầy. Và tôi luôn tin trái tim người thầy là trái tim hiền lành nhất.
Phạm Mạnh Tuân
Xem nhiều hơn: An toan thuc pham mua tet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét