Thứ Sáu, 27 tháng 1, 2017

Vụ mua bán lịch sử có '1 không 2' của dân buôn Thổ Tang - VietNamNet

Lúc đi, ba lô nhét đầy vải đỏ, vải tiến thưởng, khi về ngoài tiến thưởng, tiền là đồng hồ, ví da, đồ trang sức hàng hiệu quý giá kiếm được nhờ buôn vải đỏ may cờ bán vào thời điểm Phóng thích miền Nam 30/4. Đây được coi là vụ mua bán buôn bán có '1 không 2', giúp một số người Thổ Tang kiếm bội tiền do chớp được thời cơ tiến thưởng.

Buôn từ cọng rơm tới vàng bạc

Vừa hoàn thành 3 chuyến xe măng, miến, nấm xuất cho các mai dong dưới Hà Nội, trong lúc rảnh rỗi riêng lẻ, bà Nguyễn Thị Sâm tuổi đã ngoài 60 ở chợ Thổ Tang (Vĩnh Tường, Vĩnh Phúc) chia sẻ, bốn tuần Tết luôn là 04 tuần bận rộn nhất trong năm, mỗi ngày một siêu thị có thể nhập tham gia cả chục ngàn tấn hàng.

“Ở đây, kho hàng hóa nhà nào cũng chất đầy, thậm chí có nhà có đến 2-3 kho dù không đóng gói ra một món hàng nào”. Bà nói và cho nhân thức, Thổ Tang có truyền thống đi bán buôn, từ người trẻ cho đến người cao tuổi. Họ bán buôn các loại hàng hóa, không trừ bất cứ một mặt hàng nào. Họ biết bí quyết đem hàng từ chỗ thừa tới chỗ thiếu để bán.

Thương vụ lịch sử có '1 không 2' của dân buôn Thổ Tang
Khắp vùng Thổ Tang dân buôn đủ loại mặt hàng và vẫn luôn nhắc nhau về thương vụ tuyệt vời có một không nhì

Bà Sâm chỉ dẫn: "Cô đi từ Quốc lộ 2 rẽ tham gia đến phố mới có trục đường nhì chiều thì thấy, khu ấy toàn đại lý buôn quần áo, phân phối cho đủ các chợ trong khoảng miền xuôi lên miền ngược. Khoảng gần chục năm lại đây, phường mới đó mới được phát hành thêm ra, còn trước đây chỉ là khu đất hoang. Kế đến là khu thị trấn chuyên của các cửa hàng đại lý hàng điểm tâm, mắm, muối, bột ngọt, nước ngọt, hàng gia dụng, tiến thưởng bạc, đồ điện tử, điện gia dụng, máy móc phục vụ nông nghiệp,... Đến đoạn chợ Thổ Tang thì chuyên hàng nông sản với đủ các loại rau củ, hoa quả của cả trong nước và nhập cảng".

Buổi đêm, ở đây còn có chợ buôn rơm, buôn trâu bò, thậm chí buôn cả tro, trấu, mùn cưa. Nói chung, đi từ đầu đất Thổ Tang đến cuối đất Thổ Tang, đại chúng có thể mua được gần như các mặt hàng, từ những mặt hàng bé dại có giá một số đồng tới những mặt hàng có giá hàng trăm triệu đồng.

“Mà ở đây bán buôn phổ quát nên nhạy lắm, đi buôn còn xây dựng màng lưới, cài cắm tai mắt khắp nơi để hiểu tình hình. Thế nên, cứ chỗ nào thấy hàng sốt, hàng khan là ngay ngay tức thì hôm sau từng đoàn xe ô tô lớn tí hon chở đầy hàng tới đó để bán”, bà nói.

Bà Sâm chứng dẫn, phương pháp đây chục năm, ở quanh co vùng giá gạo mới chỉ nhích lên mấy giá do khan hàng, hôm trước hôm sau hàng trăm tấn gạo đã được chở về Thổ Tang để phân chia cho các mối bé bỏng khác.

Ở đây nhà nào cũng có người kinh doanh sắm sửa. Như nhà bà, cả 5 anh chị em đều đi buôn trong khoảng thời giới trẻ tới giờ, mỗi người buôn một mặt hàng khác biệt. Thế nên, Thổ Tang biến thành điểm trung chuyển hàng lớn nhất, là lối vào để đưa hàng hóa trong khoảng miền xuôi lên miền ngược, từ miền ngược về lại miền xuôi, từ Bắc vào Nam,... bà Sâm san sẻ.

Thương vụ buôn cờ có một không nhì

Ngồi nghe chúng tôi nhắc tới chuyện đi mua sắm của người Thổ Tang, cô Bàng ở thôn Bắc Cường (Thổ Tang) liền cười rồi hỏi lại: “Thế đã nhân thức tới vụ mua bán buôn cờ có một không nhì trong lịch sử của người Thổ Tang chưa”?.

Cô Bàng nói, người dân địa phương khác buôn bán cũng rất giỏi, không kém cạnh gì so với dân Thổ Tang, nhưng chuyện tính toán trước thời cục, sử dụng triệt để được thời cơ vàng thì chẳng hề khách hàng nào cũng làm cho được.

Cô kể, vào những năm 1954, một số người dân ở Thổ Tang khởi đầu chuyển tham gia Sài Gòn sinh sống và thành lập công ty. Thời ấy, họ buôn đủ các loại vải vóc từ ngoài Bắc đưa tham gia trong đó bán kiếm lời. Tới năm 1975, khi miền Nam sắp được giải phóng, họ bắn tin về cho những người thân ở quê sẵn sàng vải đỏ, vải tiến thưởng để may cờ, rồi cả ảnh Bác Hồ để đem tham gia niềm Nam bán cho cư dân.

“Họ tính, khi miền Nam được phóng thích, cờ đỏ sao quà, ảnh Chưng Hồ sẽ là mặt hàng được tìm sắm nhiều nhất nên sẵn sàng hàng để chớp ngay lấy cơ hội này”, cô Bàng nói.

Theo đó, một nhóm người là người thân của nhà yêu nước Nguyễn Thái Học đã đi gom vải đỏ, vải quà về Thổ Tang may cờ đỏ sao vàng. Lúc chuẩn bị phóng thích miền Nam thì cờ đã may chấm dứt, họ nhét đầy cờ, cuộn ảnh Bác bỏ tham gia ba lô theo xe lính vào Sài Gòn. Vào đến nơi, xe lính giải phóng đi tới đâu, họ theo sau bán cờ và ảnh Bác Hồ tới đó.

“Tôi nghe quần chúng kể lại rằng, khi tham gia Nam bán cờ đỏ sao vàng, dân trong đó đang vui vì được phóng thích nên nhà có gì quý giá đều đem ra đổi lấy cờ, ảnh Chưng để treo lên ăn mừng”, cô Bàng kể.

Khi thương vụ trao đổi chưa từng có này hoàn thành, nhóm người này lại chuyển về Thổ Tang sinh sống. Không người nào biết họ kiếm đúng đắn được bao nhiêu tiền lời, chỉ nhân thức rằng khi đi ba lô của họ nhét toàn cờ và ảnh Bác. Thế nhưng khi về, ngoài tiền, vàng, trong ba lô còn chứa đầy đồng hồ, ví da, trang sức là chính hãng cao cấp.

Hầu hết những thứ quý giá đó đều là chiến lợi phẩm và nguồn lực góp phần để người dân Thổ Tang tiếp tục đầu cơ khiến cho ăn càng ngày càng mở mang.

Bảo Phương


Xem thêm: An toan thuc pham mua tet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét