Đàn bà xuất hiện, chân yếu tay mềm, vốn dĩ là để lùi lại phía sau đàn ông, trông nom góc bếp cửa nhà, thương cảm trẻ em, ve vuốt mến yêu. Đôi bàn tay ấy, đâu phải vung lên để đấu đá quyền lực, sóng gió thế cục – phải là nam nhi đương đầu thử sức, kiểm soát cho vui vẻ gia đình chứ. Vậy mà, chân yếu tay mềm giờ đây phải vươn ra ngoài góc bếp, để bảo vệ êm ấm cho mình ư? Có xót xa không?
Người ta bảo ganh tuông là thể hiện tình yêu sâu sắc. Chữ tị cũng có muôn hình vạn trạng, với người khôn ngoan thì cái ganh sẽ làm cho cuôc sống trở thành thi vị hơn, còn người khù khờ thì ghen tuông tuông có thể phá vỡ lẽ êm ấm gia đình, khiến họ mất đi rộng rãi nhân tố cần thiết.
Thật ra, ganh cũng giống như uống thuốc vậy, muốn giữ vững được nó hiệu quả thì phải biết “đọc kỹ hướng dẫn trước khi dùng”, khi đó nó sẽ làm tình yêu quá bình yên hay đang nguội lạnh của bạn trở thành nồng ấm, nó đem lại niềm hãnh diện cho bạn khi biết rằng ai đó luôn sợ tiến công mất bản thân mình. Không yêu thì sẽ chẳng có gì để mà ghen, nhưng không ganh thì cũng chưa chắc đã là không yêu.
Quả thực, ganh tuông là một thứ “gia vị” của tình yêu, nêm đa dạng thì mặn, không nêm thì nhạt, nhưng làm thế nào để nhân thức chính mình sẽ nêm cho vừa thứ gia vị “nguy hại” dễ làm cho loài người trở thành mù quáng này? Có phổ quát cách để ghen tuông, để mà giữ chân nhau một bí quyết tỉnh táo, dịu êm chứ không phải chỉ có ganh tuông cuồng điên thôi đâu.
Nhưng đấy là ghen để nhắc nhở nhau đi về với chiều chuộng, còn một khi đã “tiến công tị” thì người ta chẳng dễ gì quay lại với nhau được nữa. Vì với thiếu nữ, thế cục họ là những phù phiếm, một khi họ đã sa thải sự phù phiếm ấy trước đám đông thì họ đã đủ đau và vô vọng rồi.Thiếu nữ cặp bồ là kẻ lăng nhăng, đàn ông cặp bồ là kẻ thất bại.
Quả nhiên là vậy, những người đàn ông thành đạt có thể định nghĩa khác nhau về sự đạt được mục tiêu của bản thân mình, nhưng sự thành công lớn nhất trong cuộc đời của một người là thành đạt về ý chí. Ý chí quyết định đa số để một người sống bác ái phương pháp được người đời kính trọng và một người chỉ sống bằng bạn dạng năng rồi đánh mất bản thân. Người đạt được mục tiêu vì vậy sẽ chẳng bao giờ cho phép bản thân bước tham gia dục vọng như một sự chứng tỏ bản thân. Trái lại, muốn nhân thức người con trai có đạt được mục tiêu hay không, hãy xem phương pháp anh ta đối xử với hiền thê của bản thân.
Nhân tố sau cùng, trong suốt những câu chuyện bắt nhân tình mà tôi đọc được, các chị em vẫn thường tỏ ra khó khăn hiểu, tại sao cơm nhà ngon ngọt mà các ông vẫn đi cặp bồ? Đa dạng người bắt quả tang chồng ngoại tình rồi ngã ngửa ra vì ý trung nhân của chồng xấu quá, thua mình về hồ hết. Giá mà người yêu của chồng trẻ đẹp thì có vẻ chị em còn cam tâm.
Thật ra thì, đó chẳng bao giờ là lỗi của các chị. Ví như chồng các chị ngoại tình, anh ta đơn giản không hề là đang thiếu, anh ta thậm chí ở nhà còn được sống toàn vẹn, vui miệng nữa kìa. Yếu tố anh ta thiếu, chỉ là tư cách, chỉ là khả năng của một người con trai trước sóng gió cuộc đời. Chính mình thì vẫn tin rằng, trong mái nhà, người ta có thể miễn thứ phần nhiều, duy chỉ sự làm phản thì không. Hãy để những người đàn ông được cưng chiều chiều kia phải học cách trả giá cho tội tình của bản thân và học cách thức sống bổn phận hơn với mái ấm, với người thê thiếp mà anh đã lấy về.
Đừng biện minh và cổ vũ cho bắt bồ bằng bất kể nguyên do gì và cũng đừng nhẫn nhịn nỗi đau cho riêng mình, thiếu phụ ạ. Dù là đàn ông hay thiếu phụ, đã bắt nhân tình thì đều là tội lỗi và tội vạ thì phải trả giá cho sai lạc của mình, hoặc là hạnh phúc hoặc là vỡ, dễ chơi vậy thôi.Thế vì vậy thiếu nữ ạ. Khi nhân thức người mình mến thương đen bạc, đừng tấn công tị với ý trung nhân của chồng, bởi nhân phẩm, danh dự, lòng tự tôn của bạn cao hơn thứ tình cảm mỏng dính ấy.
Chính mình nhớ người bạn của bản thân lúc trước khi phát hiện chồng ngoại tình, từng rủ bản thân đi tiến công tị. Lúc đấy, bản thân chỉ nhắn cho bạn thế này: “Tao đi với mày cũng được, tiến công cùng mày cho mày lại gan cũng chẳng sao. Nhưng nỗi đau này của mày, cả đời có mất đi sau vài cái tát ấy không? Sự hể hả trong giây phút ngắn ngủi trước người tình của chồng có giúp mày lấy lại thanh xuân và những giọt nước mắt đã rơi hay không?
Ngoài ra là mày về thì thầm sòng phẳng với chồng một lần, nếu anh ta có thể cho mày niềm tin một lần nữa thì dung tha và đi về, còn nếu như không thì hãy chọn cho bản thân một lối thoát dịu dàng nhất cho chính mình.
Hơn khách hàng nào hết, mày biết là thế cuộc này, chẳng khách hàng nào nợ người nào thứ gì để mà phải sống mái vùi bản thân trong một nỗi đau kéo dài”.Sau đó, bạn mình thu thập đủ bằng cớ chồng bắt bồ, thu xếp một buổi họp mái nhà với nhị bên nội ngoại, nói cho hết những đắng cay tủi hờn rồi ly hôn.
Một năm sau, cô ấy đi du học, yêu một anh chàng nước ngoài, tới giờ vẫn không kết duyên, nhưng tình yêu của họ vẫn nồng say, êm ấm vẫn ngân dài, họ cùng nhau đi du lịch – luôn bên nhau trong một hành trình khác – nơi tình yêu – sự hòa bình vẫn luôn song hành. Dĩ nhiên, bạn mình đã sắm thấy một êm ấm xứng đáng hơn thứ hạnh phúc đã từng mất đi. Giả dụ ngày đó, cô ấy đi đánh ghen tuông để đòi lại thứ hạnh phúc mỏng bị cướp mất, liệu cô ấy có êm ấm và thanh thoả như hiện nay không?
Thiếu phụ khi đã bước qua rộng rãi bế tắc và tuyệt vọng, họ không cần khách hàng nào để làm điểm tựa cho mình ngoài bản thân ra. Tới một độ tuổi nào đó, đàn bà chỉ cần có tiền và con trẻ trong nhà. Như thế dù đi qua bất cứ gian truân nào trong đời, họ vẫn có thể đứng vững, mạnh mẽ và an nhiên. Đại trượng phu đối với họ mà nói, chỉ giống như một cơn gió thoảng qua, có cũng được, không có cũng chẳng sao.
Không có con trẻ trong nhà mới đau buồn, trơ trọi, không có tiền nong và tương lai mới khổ nhục, còn không có một người nam nhi ở bên bản thân thì cuộc đời vẫn vậy thôi. Chồng là người bạn các con phố song hành cùng chia sẻ bi thiết vui, gian khổ; nhưng một khi đã chẳng thể đem đến nụ cười, chia bớt nỗi buồn mà còn làm cho mình thêm u tối, vô vọng thì hãy thản nhiên mà sống, bạn trục đường rồi cũng sẽ thành người dưng, người lạ, đi qua một con đường không còn chung đích đến thì sẽ tự rẽ mà thôi.
Hãy sống đơn chiếc mà lặng vui, thảnh thơi. chứ đừng sống trong nhì bản thân mà vẫn cô đơn, bế tắc.
Cuộc đời đó, ngắn hay dài đều là mình tự quyết. Khi đã không còn thấy hạnh phúc, an ninh thì hãy tự giải thoát cho bản thân. Đừng khiến bản thân đau thêm khi hạnh phúc đã tuột rơi. Bàn tay thiếu nữ nhỏ nhắn và mong manh, chỉ để mến yêu và thương cảm, đừng dùng nó để tranh đoạt hay níu kéo một thứ êm ấm tàn trong khoảng những người nam nhi không xứng đáng. Giả dụ là mến yêu, là trân trọng, nam nhi đã tự khắc tiến lên để chở che và kiểm soát an ninh cho vui vẻ của họ.
Nên nhớ nhé, cuộc đời này, đàn bà có thể thiếu đàn ông. Nhưng hãy có một công tác tốt và tự vui vầy với đứa con của chính mình.
Thu Hằng – Dear.vietnam
Có thể bạn quan tâm: Mẹ đơn thân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét